Phật Đản


Phật Đản

PHẬT ĐẢN

Phật Đản hôm nay đã đến rồi
Sinh từ nơi ấy giống nhau thôi
Người tu phải đạo an Tây Trúc
Con phận đá bèo mãi nổi trôi
Đẽo đá mòn tay đây vẫn hẩm
Đếm đeo chuỗi hạt đấy nên xôi
Luân hồi nếu có như đồn thổi
Cạo trọc xin ngài phổ độ tôi!



Bài thơ "Phật Đản" tưởng nhớ và tôn vinh ngày lễ lớn trong đạo Phật, ngày Phật Thích Ca Mâu Ni ra đời. Dưới đây là một số điểm phân tích về nội dung và ngôn ngữ của bài thơ:

  1. Kỷ niệm ngày lễ Phật Đản:

  2. "Phật Đản hôm nay đã đến rồi, Sinh từ nơi ấy giống nhau thôi" - Bài thơ mở đầu với việc nhắc nhở về ngày lễ Phật Đản, ngày Thế Tôn Thích Ca Mâu Ni ra đời tại Lumbini.

  3. So sánh giữa người tu và con phận đá bèo:

  4. "Người tu phải đạo an Tây Trúc, Con phận đá bèo mãi nổi trôi" - So sánh giữa cuộc sống của người tu tuân thủ đạo Phật với con phận đá bèo, mang ý nghĩa về sự thoát ly và an lạc từ chuỗi luân hồi.

  5. Hình ảnh của người tu:

  6. "Đẽo đá mòn tay đây vẫn hẩm, Đếm đeo chuỗi hạt đấy nên xôi" - Mô tả hình ảnh của người tu, với việc đẽo đá mòn tay và đeo chuỗi hạt, thể hiện sự tập trung và hành trì trong cuộc sống tu tâm.

  7. Nguyện cầu phổ độ:

  8. "Luân hồi nếu có như đồn thổi, Cạo trọc xin ngài phổ độ tôi!" - Nguyện cầu sự giải thoát từ chuỗi luân hồi và mong muốn sự phổ độ từ Đức Phật.

Bài thơ chủ yếu tập trung vào việc tôn vinh và kỷ niệm ngày lễ Phật Đản, với sự diễn đạt một cách nhẹ nhàng và kính trọng.

Đăng nhận xét