Xao Xuyến

Bài thơ "Xao Xuyến" (thất ngôn bát cú Đường luật) của Núi Không Tiền là bức tranh tâm trạng đa sắc, nơi thiên nhiên và lòng người hòa quyện
Xao Xuyến
Xao Xuyến
Sương mù ngập lối ngõ điền trang
Vẫn tỏ lời chim hót rộn ràng
Bỗng thấy bên đường hoa phượng đỏ
Vừa trông đỉnh núi lọn mây vàng
Yêu kiều lướt nhẹ buông hờ hững
Thống khổ qua rồi mộng lỡ mang
Đã rụng cành khô lòng thổn thức
Bao giờ để lại rước người sang
👤 Bút danh: Núi Không Tiền
📧 Email: trantien1961@gmail.com

Bài thơ "Xao Xuyến" của tác giả Núi Không Tiền là một thi phẩm thất ngôn bát cú Đường luật giàu cảm xúc, khắc họa tâm trạng bâng khuâng giữa thiên nhiên và lòng người. Qua bức tranh sương mù, hoa phượng, mây vàng cùng những dòng tâm sự đầy nuối tiếc, bài thơ gợi lên nỗi niềm về những mất mát, khát khao và hy vọng trong cuộc đời.

1. Khung cảnh thiên nhiên gợi tâm trạng

Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh "Sương mù ngập lối ngõ điền trang", gợi một không gian mờ ảo, tĩnh lặng. Sương ở đây không chỉ là hiện tượng tự nhiên mà còn tượng trưng cho những uẩn khúc trong lòng người. Thế nhưng, giữa khung cảnh ấy, tiếng chim vẫn "rộn ràng", như một tín hiệu của sự sống, của niềm vui le lói giữa nỗi buồn mênh mang. Sự đối lập giữa sương mù và tiếng chim tạo nên một cảm giác xao xuyến khó tả, vừa cô đơn vừa hy vọng.

2. Những hình ảnh bất ngờ và sự chuyển biến cảm xúc
Hai câu thực đột ngột đưa người đọc đến với những khoảnh khắc đầy màu sắc: "Bỗng thấy bên đường hoa phượng đỏ / Vừa trông đỉnh núi lọn mây vàng". Hoa phượng đỏ rực và mây vàng trên đỉnh núi xa là hai hình ảnh đẹp, nhưng lại gợi cảm giác chóng vánh, thoáng qua. Màu đỏ của hoa phượng có thể gợi nhớ về một mùa hè đã qua, một kỷ niệm đẹp nhưng đầy tiếc nuối. Còn "lọn mây vàng" trên đỉnh núi như một giấc mơ đẹp nhưng xa vời, khó nắm bắt. Sự xuất hiện bất ngờ của những hình ảnh này khiến tâm trạng nhân vật trữ tình vừa ngỡ ngàng, vừa bồi hồi.

3. Tâm trạng con người giữa mộng và thực
Hai câu luận đưa người đọc vào thế giới nội tâm đầy mâu thuẫn: "Yêu kiều lướt nhẹ buông hờ hững / Thống khổ qua rồi mộng lỡ mang". Hình ảnh người "yêu kiều" thoáng qua trong sự hờ hững gợi nhớ về một mối tình phôi pha, một cuộc gặp gỡ vội vàng chưa kịp trọn vẹn. Nỗi "thống khổ" dù đã qua đi, nhưng giấc mộng vẫn còn đó, đầy tiếc nuối. Câu thơ như một lời tự sự về những điều đã mất, những hy vọng chưa thành, khiến lòng người đọc cũng chùng xuống theo nỗi niềm của tác giả.

4. Nỗi niềm thổn thức và khát vọng
Kết thúc bài thơ là hai câu chứa đựng tâm trạng day dứt: "Đã rụng cành khô lòng thổn thức / Bao giờ để lại rước người sang". "Cành khô rụng" là hình ảnh của sự tàn phai, của những gì đã qua không thể trở lại. Nhưng giữa sự tàn lụi ấy, trái tim vẫn "thổn thức", vẫn khát khao một điều gì đó. Câu hỏi tu từ "Bao giờ để lại rước người sang" như một lời mong mỏi, một hy vọng được đoàn tụ, được hàn gắn những gì đã đổ vỡ.

"Xao Xuyến" là một bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, vẽ nên bức tranh thiên nhiên đẹp nhưng đượm buồn, đồng thời thể hiện nỗi lòng của con người trước những mất mát và khát vọng. Qua thể thơ Đường luật chặt chẽ, tác giả Núi Không Tiền đã khéo léo kết hợp giữa tả cảnh và tả tình, khiến bài thơ không chỉ đẹp về ngôn từ mà còn sâu sắc về ý nghĩa. Bài thơ gợi cho người đọc nhiều suy ngẫm về những điều đã qua, những hy vọng còn dang dở, và trên hết, là sự xao xuyến trước cuộc đời đầy bí ẩn và đẹp đẽ.

Post a Comment