Bạn có thơ tự sáng tác? Gửi tác phẩm!

Bất nhân

BẤT NHÂN


BẤT NHÂN
Chẳng lẽ nhà ta hết sạch bò
Sao nhờ cậy hắn để dời kho
Nhìn ông kiệt sức dù to cẳng
Nghĩ cụ còi xương bởi yếu giò
Ruột đổ khi trèo lên giữa dốc
Thân ì dạo ngã xuống cầu đo
Buồn manh thế sự già nhân ngãi
Khéo vẽ vời khi vặn cổ cò ./.

LCT 10/07/2023
Bút danh Lê cảnh Tiến
Địa chỉ email letien3010@gmail.com
Bài thơ "Bất nhân" của Lê Cảnh Tiến là một bài thơ trào phúng phê phán thói bất nhân của con người. Bài thơ mở đầu bằng một câu hỏi tu từ: "Chẳng lẽ nhà ta hết sạch bò/Sao nhờ cậy hắn để dời kho?". Câu hỏi này thể hiện sự ngỡ ngàng, bất ngờ của tác giả trước việc chủ nhà lại nhờ cậy một người đàn ông già yếu để dời kho.

Tiếp theo, tác giả miêu tả lại cảnh người đàn ông già yếu khiêng vác trong quá trình dời kho. Ông ta kiệt sức dù to cẳng, còi xương dù yếu giò. Ông ta đổ ruột khi trèo lên giữa dốc, ngã xuống cầu đo khi đi dạo.

Cuối cùng, tác giả kết luận bằng hai câu thơ: "Buồn manh thế sự già nhân ngãi/Khéo vẽ vời khi vặn cổ cò". Hai câu thơ này thể hiện sự buồn bã của tác giả trước sự bất nhân của con người. Họ chỉ biết lợi dụng người khác khi cần thiết, còn khi không cần thiết thì lại bỏ mặc họ.

Bài thơ sử dụng thể thơ Thất ngôn bát cú Đường Luật quen thuộc, ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu. Bài thơ đã đạt được hiệu quả cao trong việc phê phán thói bất nhân của con người.

Dưới đây là một số ý kiến về bài thơ:

* Bài thơ "Bất nhân" của Lê Cảnh Tiến là một bài thơ trào phúng đặc sắc. Bài thơ đã thể hiện được sự bất nhân của con người một cách sâu sắc và thấm thía.
* Bài thơ sử dụng thể thơ Đường Luật quen thuộc, ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu. Bài thơ đã đạt được hiệu quả cao trong việc phê phán thói bất nhân của con người.
* Bài thơ là một lời nhắc nhở cho mỗi chúng ta về lòng nhân ái, biết yêu thương, giúp đỡ người khác.

Đăng nhận xét