Sắc Tức Thị Không

Sắc Tức Thị Không


Sắc Tức Thị Không

Sắc tức thì không mắt liếc sang
Đôi gò bồng đảo mố thiên đàng
Tâm kinh giác ngộ không còn rạng
Bát nhã soi đường bỗng đứt ngang
Mõ cốc ban chiều nay muốn táng
Kinh làu mỗi buổi nỏ buồn mang
Tiểu  tăng  vẫn đạo vào gần sáng
Đại Đức hàng đêm gõ nhịp nhàng

Mở đầu bài thơ, tác giả nhắc đến câu nói "sắc tức thị không" của Phật giáo. Câu nói này có nghĩa là "sắc không khác với không, không không khác với sắc". Nghĩa là, mọi sự vật hiện tượng đều là do duyên sinh, không có tự tính, không có thực thể, nên bản chất của chúng là không.

Tuy nhiên, khi đối diện với sắc đẹp của người phụ nữ, người tu hành lại không thể giữ được tâm bình tĩnh, mà bị sắc dục làm mê hoặc. Điều này khiến cho người tu hành cảm thấy tâm kinh giác ngộ không còn rạng rỡ, bát nhã soi đường bỗng đứt đoạn.

Trong bài thơ, tác giả đã sử dụng những hình ảnh sinh động, gợi cảm để miêu tả sắc đẹp của người phụ nữ. Những hình ảnh này đã khiến cho người đọc cảm nhận được sự cám dỗ của sắc dục đối với người tu hành.

Ở hai câu cuối, tác giả đã miêu tả hình ảnh của một tiểu tăng và một vị đại đức. Người tiểu tăng vẫn cố gắng tu hành, nhưng mỗi buổi sáng lại cảm thấy buồn bã vì không thể vượt qua được cám dỗ của sắc dục. Còn vị đại đức thì hàng đêm vẫn gõ nhịp nhàng, như thể đang nhắc nhở bản thân về sự vô thường của vạn vật.

Bài thơ "Sắc Tức Thị Không" là một bài thơ mang đậm chất triết lý Phật giáo. Bài thơ đã thể hiện sự khó khăn của người tu hành khi phải đối diện với những cám dỗ của cuộc sống.

Phân tích bởi Bard

Đăng nhận xét